BẠCH NGỌC LAN
Ngọc Lan yêu kiều ngỡ tựa trong thơ
Vương mắt hồ thu dáng liễu tình cờ
Nghiêng đưa mấy cánh mộc lan thơm nắng
Tiếng gió rung mờ suối biếc cung thương
Nghe khúc nghê thường nâng phím du dương
Bờ xanh bóng nương trầm ngát thu hường
Giáng tiên nâng nhẹ lụa là quyến rũ
Sương đọng giọt tình lá mượt sớm mai
Mây trắng quanh vòng cơn gió tựa vai
Hoa còn ngủ say Ngọc Lan trang đài
Phiêu diêu lắng đọng bên trời đôi hạc
Gọi tiếng tơ lòng ở giữa hư không
Se sắt tâm hồn vương vấn xa trông
Mờ ảo mênh mông Ngọc Lan tuổi hồng
Hương nồng ấp ủ trở mình thức giấc
Trong trắng dịu dàng vẫn mãi Ngọc Lan !
09 - 13 - 2011


No comments:
Post a Comment